Mùi Và Phả- Justin Maxon, 2007

(AHVN – Mùi và Phả là bộ ảnh mà có lẽ những ai quan tâm tới ảnh báo chí đều biết. Bộ ảnh đạt giải Ảnh báo chí thế giới, mục ảnh đời thường năm 2008. Bộ ảnh gây ấn tượng với sự trần trụi được thể hiện bằng những thủ pháp nghệ thuật mạnh mẽ. Theo những nhà nghiên cứu bộ ảnh đánh dấu một dấu mốc mới của nhiếp ảnh Việt Nam với cách thể hiện hiện đại, nội dung bắt đầu mang tính thể nghiệm, khai thác số phận con người qua ảnh nhân văn sâu sắc. Sự thành công của bộ ảnh không phải là giải thưởng hay sự quan tâm của công chúng mà nó là mang lại cho chị Mùi và con trai sự thay đổi tích cực, có thể nói là thay đổi số phận. Số phận của chị Mùi sẽ được AHVN đăng tiếp trong bài sau.) Max Điên – Tôi gặp chị Lê Thị Mùi và đứa con trai chị lang thang trên cầu Long Biên vào một chiều nọ. Tôi theo dõi họ từ rất xa, chị Mùi khoác tay nải trên vai, chẳng mặc gì ngoài một chiếc quần cộc, phía trước, thằng con trai chị đang lon ton chạy chân trần. Tôi đã đi theo hai mẹ con chị cả ngày hôm đó, từ lúc trên cầu đến khi hai người tới một bãi tắm ven sông Hồng, và đã chứng kiến tình mẫu tử tuyệt vời của họ. Tối hôm đó, sau khi lang thang cả ngày cùng mẹ con chị Mùi, tôi cảm thấy trong mình có cái gì đó thật khác lạ. Niềm hạnh phúc giản đơn của họ cứ luẩn quẩn trong tâm trí tôi và thôi thúc tôi tiếp tục tìm hiểu và cảm nhận cuộc sống của mẹ con chị. Thế rồi tôi đâm ra ngưỡng mộ cái tình mẫu tử ấy. Tôi lang thang theo họ suốt 2 tuần liên tục, cảm nhận mối liên kết giữa hai người, về ước mơ giản dị và tâm trạng ngập tràn niềm hy vọng của mẹ con chị.
070199RJUM001
Chị Lê Thị Mùi, 42 tuổi, ôm hai chân đứa con trai 5 tuổi, Trần Văn Phả, đang cười như nắc nẻ đi lên từ một bãi tắm ven sông Hồng, sau khi hai mẹ con đã chơi đùa thỏa thích.
Chị Mùi tâm sự, chị thích chơi với Phả bất cứ lúc nào có thể để giữ cho tâm hồn nó được thuần khiết; bởi vì hơn ai hết chị hiểu rằng cuộc sống không nhà cửa khó khăn như thế nào đối với thằng bé.
Cuộc sống lang thang vô gia cư đã theo chị và đứa con trai suốt 5 năm nay vì chồng chị đã từ bỏ gia đình để chọn con đường hủy hoại mình bằng heroin để rồi chết vì căn bệnh thế kỷ AIDS 3 năm trước. Chị Mùi phải cùng lúc đấu tranh với cả căn bệnh tâm thần và HIV. Dù phải đối mặt với bao nhiêu thử thách hàng ngày, sợ công an bắt, sợ không thể tồn tại, chị và đứa con trai vẫn tràn ngập niềm hy vọng vào một ngày mai tươi sáng.

070199RJUM002070199RJUM003070199RJUM004070199RJUM005070199RJUM006070199RJUM007070199RJUM008070199RJUM009970930_274066339398062_667321919_n1017690_274066486064714_1119797258_n1043945_274066102731419_2010120222_ngpq1-1517362101478

muivapha_skykids
Hằng ngày, chị Mùi và con trai đi dạo trên cầu Long Biên và luôn dừng lại ở điểm này sau khi kết thúc bài thể dục buổi sáng. Chị thường ngồi ngắm nhìn dòng sông Hồng trong khi thằng Phả đưa bàn tay đẩy đẩy lưng mẹ. Chị Mùi có tiền sử bệnh tâm thần nên thỉnh thoảng có những hành động khá nguy hiểm như ngồi trên thành cầu.

muivapha3_skykidsmuivapha5_skykidsmuivapha6_skykidsmuivapha7_skykidsmuivapha9_skykidsmuivapha11_skykidsmuivapha12_skykidsmuivapha13_skykidsmuivapha14_skykidsmuivapha15_skykidsmuivapha16_skykids

Bình luận về bài viết này

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.